Nhớ...
Tháng 10 về, thương khúc
ruột miền Trung oằn mình hứng chịu những cơn bão.
Tháng 10, mùa nước nổi.
Nhớ miền tây quá đỗi…
Lại thèm về vùng đất
thênh thang mây trời ấy ăn một tô canh chua bông điên điển, ăn rẹm rang, cá trê
chiên,ngồi ngoài đồng gặm cá lóc nướng trui, tắm gió chướng thổi sòng, cười ngặt
nghẽo với bạn bè. Thèm về ăn một bữa trong gia đình miền tây, mát lòng vì tính
xởi lởi thiệt thà của con người nơi ấy, tiếng cười giòn và ấm hơn cả nắng
phương nam. Thèm lang thang ngoài đường với bạn, hai đứa giành nhau trái dừa xiêm
mà uống hoài không hết.
“…Nhớ lắm này em nhớ nước
dừa
Biết giờ quê cũ nước
ròng chưa
Những ngày thân ái
không còn dấu
Giọng nói miền Nam như
nắng mưa.”
Nhận xét