Yêu Văn

Người bạn sơ giao tặng tôi bài thơ này. Luôn luôn như thế, tôi là kẻ được nhận nhiều hơn cho. Sao cuộc đời cứ khiến tôi bâng khuâng vì những điều dễ thương thế này nhỉ?
Yêu văn
Khi xưa chắc có duyên gì
Ngày nay hội ngộ cùng chung mái nhà
Biết nhau đã độ hơn trăng
Chắc rằng ta cũng cùng chung đôi phần
Mong người vững bước non cao
Mưu cầu hạnh phúc trong tầm tay ta
Người bảo người rất yêu văn
Điều này tốt đẹp cho người mai sau
Chẳng biết mai sau thế nào
Bạn hiền vui vẻ nụ cười thêm tươi
Cầu mong bạn được yên lành
Đắp xây hạnh phúc cuộc đời thêm xuân
Ơn người nhớ mãi không quên
Lời kia sâu thẳm ngọn nguồn phân minh
Chúc bạn nhiều may mắn nhé
Để người sống mãi với người văn chương
Tặng người đôi chữ tâm tình
Tỏa lòng nhân nghĩa là người Việt Nam.

Phùng Thị Ngọc Hân

Nhận xét

Bài đăng phổ biến